• Yahoo

    Hỗ trợ 1

    028.222.928.92

  • Yahoo

    Hỗ trợ 2

    028.222.928.92



Học Sinh B.T.T

7165 Lượt xem
Sau năm năm học tại trường Đại Học Y Dược Việt Nam. Em đã ra trường và giờ đang làm bác sĩ ở một bệnh viện lớn. Tranh thủ dịp được nghỉ phép một tuần, em về thăm lại ngôi trường cũ. Bao kỷ niệm thời thơ ấu giờ đây vẫn con nhớ mãi trong tâm trí em.
 
Ngày em về thăm trường Nam Việt cũng là ngày Nhà Giáo Việt Nam. Về đến nơi, trường không còn như trước mà nay đã như một cái đĩa bay trên không khiến em vô cùng bất ngờ. Em được cô Trang dẫn đi tham quan trường. Lúc này, em tò mò là làm sao để lên được trên đó. Trong khi đó, Cô Trang làm gì và từ chiếc đĩa bay, thả xuống một thang máy và em với cô lên tới các lớp học. Mỗi người lên phải đeo một cái kính 3D. Em và cô đi xung quanh các lớp học, các lớp học của trường này làm em thêm ngạc nhiên vì bảng đen không cần phải nhiều như trước nữa. Chỉ cần nó nhận ra tiếng nói của giáo viên thì sẽ mở khóa và hoạt động. Giáo viên giảng bài không cần phải nói nhiều vì bảng sẽ mô phỏng lại ý nghĩa lời nói của giáo viên. Đi tham quan một lúc thì đói quá phải xuống căn-tin ăn mới được. Tưởng như lúc mình còn học khi ăn phải trả bằng tiền, thì giờ đây dùng bằng thẻ thanh toán để lấy thức ăn. Mà điều kì lạ là trong căn- tin không có một người nào trông coi quán, các em học sinh dùng các chiếc máy điều khiển để chọn thức ăn. Đang ăn thì thấy có một thầy già lắm rồi, em lại hỏi và biết đó chính là thầy Phương. Nhìn trán thầy đã nhiều nếp nhăn hơn, lưng đã hơi còng, bộ tóc đã bạc phơ. Em lại thấy cô Trang, cô Hân, thầy Hóa. Cô Trang lúc trước khác xa so với bây giờ, cô đã có chồng vì sinh ra hai cu tí, cô Hân tuy đã già hơn trước một chút nhưng cô vẫn giữ nguyên được tính giản dị. Còn thầy Hóa có lẽ bệnh nhiều lắm, nhìn mặt thầy mệt mỏi, em đã nói chuyện với bao người trong suốt thời gian giải lao. Nhìn cô Trang với vẻ u sầu vì vừa phải chăm sóc con cái, lo việc gia đình, vừa còn phải đến trường dạy các em học sinh. Vào giờ học, tiếng chuông từ đĩa bay làm các em vào lớp. Hình như, các em học sinh thời này ngoan hơn thời trước. Khi vào lớp, các bạn bật Ipad và vào tiết học, mỗi người đều đeo một tai nghe vào, tiết học như một thế giới của internet. Em nhớ lại lúc xưa học chỉ có chiếc tivi là tốt, các em phải viết vào vở, so sánh với lúc này thì học sinh thời nay tốt hơn gấp mười lần. Đến nội trú, cửa tự động mở ra, mỗi giường có một cái quạt, máy vi tính có màn hình bằng ti vi. Vào phòng tắm thì có những chiếc dĩa bay nhỏ để tắm và vệ sinh. Mỗi giường cố một chế độ khác nhau về mặt thời tiết. Các chiếc giường rộng hơn lúc trước nên ngủ cũng thấy thoải mái hơn. Thức dậy thì không mang giày của buổi sáng nữa mà mang giày có ba chế độ là: bay, lăn bánh và đi bộ. Em chơi và trò chuyện với các em học sinh. Đến tối, em lại về trường Đại học Y Dược Việt Nam.
 
Qua một ngày quay về trường cũ, em có cảm giác như được quay lại thời thơ ấu của tuổi học trò. Em hứa sẽ học Y Dược nhiều hơn nữa để trở thành một bác sĩ giỏi, biết thêm nhiều phương thuốc mới để cứu mọi người. Những điều đó chỉ vì muốn đền đáp công lao nuôi dưỡng của ba, mẹ và công ơn dạy dỗ của các thầy cô.

Tin tức khác

Cảm nhận PH & HS

Huỳnh V. Tuyết Trang

Cảm tưởng của Học sinh trong buổi sơ kết học kỳ I năm học 2016 - 2017

Nguyễn Thị Hải

Câu chuyện về sự kiềm chế nóng giận lớp 10A2 trường Nam Việt

Nguyễn Ngọc Ký

Bàn chân kỳ diệu, cậu bé Nguyễn Ngọc Ký

Phụ Huynh N.V.H

Một ý kiến của phụ huynh Học sinh trong buổi khai giảng năm học 2016 - 2017 tại trường THCS, THPT Nam Việt

Phụ Huynh T.T.P

Là cha, mẹ khó có thể có từ nào diễn tả được hết cảm xúc vui mừng, tự hào khi nhìn thấy con mình ngày một khôn lớn. Trong thời gian qua, cho con học tại trường THCS – THPT Nam Việt, chúng tôi luôn ủng hộ con đường riêng mà nhà trường đã định hướng cho học sinh của mình. Đó không chỉ là học kiến thức, mà còn là học phương pháp tư duy và kỹ năng sống.

Học Sinh B.T.T

Sau năm năm học tại trường Đại Học Y Dược Việt Nam. Em đã ra trường và giờ đang làm bác sĩ ở một bệnh viện lớn. Tranh thủ dịp được nghỉ phép một tuần, em về thăm lại ngôi trường cũ. Bao kỷ niệm thời thơ ấu giờ đây vẫn con nhớ mãi trong tâm trí em.
 

Học Sinh T.K.T

Cha ơi, cha biết không? Khi nhà trường phát động viết những lời tri ân dành cho cha mẹ và thầy cô nhân dịp Lễ Tri Ân, Trưởng Thành do nhà trường tổ chức dành cho học sinh khối 12 năm nay, con không nghĩ là lần này con được đứng đây để đọc những suy nghĩ của con cho cha nghe và mọi người cùng nghe đâu cha ạ! con chỉ biết viết những gì con suy nghĩ về cha, suy nghĩ về mẹ, suy nghĩ về gia đình mình. Cha biết không? Lúc cha đưa con xuống Thành phố  để học, con nhớ nhà vì con lo sợ và bỡ ngỡ, rồi đây ai sẽ ở bên cạnh con để chăm lo, nhắc nhở những lúc con ốm đau, lười học. Vì trước đây con vốn dĩ là một đứa con không ngoan mà.

Học Sinh L.K.H

     “Ba năm học THPT, tôi có tới 5 lần chuyển trường, và cuối cùng tôi đã chọn trường NamViệt ở số 25, Dương Đức Hiền, phường Tây Thạnh, quận Tân Phú, TP Hồ Chí Minh. Những năm tháng học tập tại trường được sự ân cần dạy dỗ, rèn dũa của thầy cô, tôi đã trưởng thành về mọi mặt, không chỉ có chất lượng học tập mà còn cả về nhân cách sống, ba mẹ tôi rất vui mừng phấn khởi” Đó là lời tâm sự chân thành của cựu học sinh Nguyễn Đức Huy, chiến sỹ hải quân, Bộ Tư lệnh Vùng 2 hải quân.

Video hoạt động 1
Video hoạt động 2
Facebook
Về đầu trang